3% người giúp việc gia đình có dấu hiệu lạm dụng tình dục

Thực tiễn cũng cho thấy, việc quản lý lao động GVGĐ trên địa bàn dân cư nơi đến còn mang tính tự phát và chưa có qui định cụ thể, sự kiểm soát hành vi của xã hội với người giúp việc nhập cư chỉ ưng chuẩn mạng từng lớp.

47/100 người GVGĐ có cảnh ngộ “đặc biệt”

Hôm qua (10-8), trọng tâm Nghiên cứu hỗ trợ nhà và phát triển cộng đồng (thuộc Trung ương Hội Nghiên cứu khoa học Đông Nam Á – Việt Nam) đã tổ chức hội thảo công bố kết quả nghiên cứu “Một số nguyên tố ảnh hưởng đến lao động giúp việc gia đình (GVGĐ) trên địa bàn Hà Nội”. Kết quả nghiên cứu cho thấy, qui định pháp luật về GVGĐ và quản lý lao động GVGĐ còn nhiều “lỗ hổng”, cần hoàn thiện sớm để khắc phục nhiều bất cập đang tồn tại.

Bà Trịnh Thị Quang, trưởng nhóm nghiên cứu cho biết, nhóm nghiên cứu đã phát phiếu điều tra, phỏng vấn và tổ chức bàn bạc nhóm, tọa đàm với 100 phụ nữ GVGĐ đang sống cùng nhà chủ trên địa bàn hai quận Tây Hồ và Hoàng Mai, Hà Nội. Kết quả cho thấy, phần đông người GVGĐ trong độ tuổi từ 36 - 55, sống ở nông thôn, và 74% trước đây làm nghề nông với phần nhiều người GVGĐ tốt nghiệp THCS (chỉ có 1 người tốt nghiệp CĐ). 11% số nữ giới được hỏi cho biết đã tìm việc chuẩn y trọng tâm giới thiệu việc làm, còn lại 89% chuẩn y mối quan hệ bạn tầng lớp, những người GVGĐ giới thiệu cho nhau… Đáng quan tâm, 47/100 người GVGĐ cho biết có hoàn cảnh đặc biệt như ly hôn, ly thân, góa bụa… Và đây là nguyên nhân khiến họ muốn có nơi ở, điều kiện sống khác hơn.

Về thời kì làm việc, kết quả khảo sát cho thấy, có 17% làm GVGĐ trong thời kì dưới 6 tháng, 17% từ 7 tháng đến 2 năm, 44% từ 2 - 4 năm, 27% từ 5 - 10 năm và có 5% làm việc trên 10 năm. 100% số phụ nữ được hỏi cho biết họ phải làm thảy các công việc trong nhà như trông trẻ, đi chợ, nấu nướng, giặt giũ… với thời gian làm việc nhàng nhàng là gần 13 giờ/ngày. Tuy nhiên, những người GVGĐ cũng cho biết, làm GVGĐ nhàn hạ hơn và có thu nhập cao hơn, ổn định kinh tế gia đình. Tính làng nhàng, thu nhập của người GVGĐ trên địa bàn Hà Nội là 3,1 triệu đồng/tháng, không bao gồm hoài ăn, ở.

Coi sóc người bệnh đòi hỏi nhiều kỹ năng nhưng phần nhiều người GVGĐ lại không được đào tạo. Ảnh: TL


Quản lý lỏng lẻo!

Kết quả nghiên cứu cũng cho thấy, nghề GVGĐ đã đóng góp vào sự phát triển kinh tế chung, giúp cải thiện sự đồng đẳng giới trong phân công cần lao nhà, tạo việc làm, tạo thu nhập cho một bộ phận những nữ giới nghèo và thiếu việc làm trong xã hội. Bên cạnh đó, một hệ lụy của nghề này là Osin có thể bị vi tù túng phẩm, lạm dụng, sa vào bẫy tù đọng. Đồng thời, những người vợ, người mẹ xa gia đình để đi làm GVGĐ cũng làm suy yếu quan hệ nhà của họ do không làm tròn chức năng người vợ, người mẹ. Về mặt tầng lớp, nghề GVGĐ chưa được từng lớp coi trọng.

Thực tại cũng cho thấy, việc quản lý cần lao GVGĐ trên địa bàn dân cư nơi đến còn mang tính tự phát và chưa có qui định cụ thể, sự kiểm soát hành vi của xã hội với Osin nhập cư chỉ duyệt mạng từng lớp. Thường khi nào “có chuyện” thì chính quyền mới biết, còn bình thường cùng lắm là tổ trưởng tổ dân phố biết, nhưng không đầy đủ. Hiện, cũng chưa có qui định buộc các trọng tâm giới thiệu việc làm phải quản lý và chịu bổn phận về người GVGĐ mà mình đã môi giới.

Phần nhiều người dùng lao động mong muốn người GVGĐ đạt được 6 tiêu chuẩn: Trung thực, có sức khỏe, sạch sẽ, tận tình, có kỹ năng xử sự và có kỹ năng nghề. Tuy nhiên, phần nhiều người GVGĐ chưa được chuẩn bị kỹ năng và phẩm chất cho công việc. Thực tế đã xảy ra những câu chuyện ứng xử “không thể tưởng tượng” được giữa người cần lao với chủ, và có cả vi phạm luật pháp. 41/100 trường hợp cho biết từng có dị đồng giữa chủ và người GVGĐ, phần lớn các bất đồng được hai bên tự giải quyết, số phải đưa ra chính quyền không nhiều. Có 26% người GVGĐ từng gặp cảnh huống khó xử, trong đó 10% liên tưởng đến bạo hành tinh thần (đe dọa, xúc phạm), 3% bị lạm dụng dục tình.

Các con số trên cũng cho thấy, người GVGĐ còn gặp nhiều khó khăn trong quá trình lao động, làm việc trong môi trường chưa được bảo đảm về mặt pháp lý. Quan hệ giữa chủ và người GVGĐ cũng theo cảm tính, chứ không có “chuẩn” nào, còn kỹ năng nghề của người GVGĐ so với tiêu chuẩn người GVGĐ của nước ngoài thì có khoảng cách lớn. Thực tiễn đã có người giúp việc tháo quạt điện bằng dao và làm hỏng, hoặc nhúng giày da vào nước và giặt. Thậm chí, bà Quang kể, có cả trường hợp một cô gái người Thái đi làm GVGĐ toàn ra ngoài sảnh nhà để tắm, với lý do “không quen” tắm trong phòng kín, hoặc có người coi sóc trẻ 2-3 tuổi toàn dạy trẻ những bài hát “người lớn”... Đáng nói, các trọng tâm giới thiệu việc làm gần như không quan tâm đến việc đào tạo kỹ năng nghề cho người GVGĐ. Hiện Hà Nội có gần 300 trọng điểm giới thiệu việc làm, nhưng số các trọng tâm có đào tạo kỹ năng cho GVGĐ chưa đến 1%!

Cần hoàn thiện các qui định luật pháp về GVGĐ!

Việc gắn bó giữa người giúp việc gia đình với gia chủ phụ thuộc vào sự “thích” của người lao động, chứ không có ràng buộc chặt chịa. Do vậy, việc tạo lập mối quan hệ vững bền lâu dài vẫn là thách thức với cả hai phía. Khi muốn giữ chân người giúp việc, chủ nhà thường phải tăng lương, hoặc thưởng thêm. Hiện, 90% quan hệ cần lao giữa chủ và người cần lao có thỏa thuận bằng miệng, 3% thỏa thuận bằng văn bản, còn 7% không có thỏa thuận. Trong 90% thỏa thuận bằng miệng thì chủ yếu thỏa thuận về lương, đặc biệt gần như thường ai có thỏa thuận về thưởng.

Ông Nguyễn Hữu Dũng, nguyên Viện trưởng Viện Khoa học lao động, Bộ LĐ-TB&XH cho biết, GVGĐ chưa có tên trong danh mục nghề quốc gia, mà mới là một nghề đặc thù, mang tính tự phát trong tầng lớp. Trong khi đó, nhu cầu cần người GVGĐ càng ngày càng tăng. Ông Dũng cũng cho rằng, nghề GVGĐ lại đan xen giữa quan hệ nhà và quan hệ từng lớp nên khá phức tạp, việc luật hóa không đơn giản.

Tỉ dụ, nếu yêu cầu phải ký giao kèo lao động với người GVGĐ, nhưng giao kèo giữa hai bên bằng miệng hay văn bản, ngắn hay dài hạn… thì không có ai giám sát. Ngay cả Bộ LĐ-TB&XH cũng không có đơn vị chuyên trách quản lý về đối tượng cần lao này, mà đan xen giữa nhiều Vụ, Cục. Thành ra, cần hoàn thiện các qui định luật pháp về nghề GVGĐ và quản lý nghề này để đáp ứng được yêu cầu thực tiễn, cũng như tạo “vị thế” cho nghề GVGĐ bởi giờ, tuy thu nhập bình quân của cần lao GVGĐ là cao so với mặt bằng chung nhưng nhiều người vẫn có quan niệm đây là nghề “thấp hèn”, “cùng đinh” mới đi làm giúp việc!

Nhóm nghiên cứu cũng khuyến nghị, Nhà nước cần có định hướng về quản lý và phát triển lao động GVGĐ. Cụ thể, hoàn thiện các qui định luật pháp về cần lao GVGD, có kế hoạch, lịch trình chuyên nghiệp thị trường cần lao GVGĐ và ban hành các qui định cụ thể về bổn phận theo dõi, giám sát, cung cấp dịch vụ từng lớp của các cơ quan quản lý quốc gia về lao động các cấp, các tổ chức tầng lớp. Đồng thời, phân cấp quản lý việc sử dụng cần lao GVGĐ từ cấp cơ sở, xác định cơ quan quản lý việc đào tạo tuyển dụng người GVGĐ, tăng cường thẩm tra việc tuân pháp luật về cần lao GVGĐ và khuyến khích người lao động dự các tổ chức, đoàn thể quần chúng. # Tại địa phương làm việc.

Đối với các địa phương, cần tổ chức tham mưu tại các trung tâm tổ chức cộng đồng cho người GVGĐ, dùng đường dây nóng để thông tin, tham vấn miễn phí các trường hợp cấp thiết; xây dựng bộ chỉ số để đánh giá tiêu chuẩn người cần lao GVGĐ và chiến lược đào tạo nhân công cho nghề GVGĐ. Nên phát triển mô hình nhưDịch vụ giúp việc nhà tại TPHCMđang có.

Theo Điều 179 Bộ luật lao động, người lao động GVGĐ là người làm thường xuyên các công việc trong gia đình của một hoặc nhiều hộ nhà; Các công việc trong nhà bao gồm nội trợ, quản gia, coi sóc trẻ/người già/người bệnh, tài xế, làm vườn và các công việc khác nhưng không can hệ đến hoạt động thương mại.


Nhiều quan điểm cho rằng, thu nhập của người GVGĐ là cao so với mặt bằng chung. Tiền công nhàng nhàng người GVGĐ thực lĩnh 3,1 triệu đồng/tháng, nhưng chưa bao gồm uổng ăn, ở. Trong khi đó, theo bà Trịnh Thị Quang, tiền thuê nhà ở Hà Nội ở mức “khổ sở” cũng phải tốn 1 triệu đồng/người/tháng, tiền ăn tiêu cho ăn uống khoảng 1,5 triệu đồng và các tổn phí khác khoảng 500 nghìn đồng. Vị chi, mỗi người phải chi không dưới 3 triệu đồng/tháng mới sống được Hà Nội. Như vậy, tổng thu nhập của người GVGĐ phải là 6 triệu đồng/tháng.

Giới thiệu dịch vụ giúp việc theo giờ

Nếu bạn không quá cần người giúp việc ở lại, bạn có thể xem xét phương án thuê người giúp việc theo giờ, một giải pháp mới hiệu quả hơn, chuyên nghiệp hơn.

Bạn có thể xem thêm thông tin dịch vụ giúp việc theo giờ của công ty TKT

- Người giúp việc được chấm công và giám sát chất lượng hàng tháng.

- Nếu có bất cứ kêu ca về ngườigiup viec theo gioTKT, Quý khách hàng đều có thể gọi điện cho giám sát đảm đang người giúp việc đó lập tức, hoặc gọi trực tiếp cho Hotline của TKT:08.66.830.930. Giám sát TKT chăm chút khách hàng ít ra 2 lần/tháng, để luôn đảm bảo duy trì chất lượng của nhân viên giúp việc TKT.

- Phiếu chấm công của khách hàng làm cơ sở để TKT xếp hạng, khen thưởng hoặc kỷ luật viên chức đó.

- Khách hàng vui lòng đánh giá vào phiếu chấm công hàng tháng, làm cơ sở để tính chi phí dịch vụ của Quý Khách Hàng. Những buỗi người giúp việc xin phép nghỉ không lương, được sự đồng ý của Quý Khách Hàng, TKT sẽ không tính tiền dịch vụ vào cuối tháng.

- Những viên chức giúp việc nhà, tạp dịch công ty không làm hài lòng khách hàng sẽ không có thời cơ phục vụ khách hàng lần thứ 2.

nguoi giup viec theo gio

Nhận xét

Bài đăng phổ biến